MÙA XUÂN THẦM LẶNG: Chuyện ngụ ngôn cho ngày mai

 

Có một thị trấn nằm sâu trong một vùng xa xôi của nước Mỹ. Nơi đó các sinh vật sống và thiên nhiên hòa làm một. Xung quanh thị trấn là những cánh đồng trù phú trải dài ngút tầm mắt, những cánh đồng ngũ cốc nối nhau kéo dài đến tận chân những ngọn đồi nơi có những vườn cây ăn trái um tùm, rậm rạp.

Khi mùa xuân đến, phía bên kia bình nguyên xanh là những bông hoa trắng xóa như những đám sương. Mùa thu dệt lên những hoa văn từ những chiếc lá đỏ rực của sồi, phong, kava, màu xanh đến nhức mắt của những cây thông. Từ khu rừng, trên những ngọn đồi, văng vẳng tiếng tru của sói. Những chú hươu phi nước đại trong sương mù trên bình nguyên.

Dọc trên đường đi, nào đỗ quyên, kim ngân hoa, nào sồi, dương xỉ đâu đâu cũng có. Hoa dại bung nở, mùa nào hoa đấy làm vui mắt người đi đường. Ngay trong mùa đông, cảnh sắc cũng thật tuyệt. Cỏ cây đâm ra từ trong đám tuyết. Lũ chim lũ lượt kéo tới tìm thức ăn. Số loài thì vô cùng đa dạng, không sao đếm xuể. Đến mùa xuân và mùa thu, từng đàn chim kéo về như nước lũ. Rất nhiều người không quản đường xá xa xôi cũng tìm đến đây ngắm nhìn chim di cư. Người câu cá cũng có. Con sông chảy từ núi xuống nước lạnh mà trong vắt, tạo ra những vực nước sâu cho cá hồi đẻ trứng. Từ những ngày xa xưa ấy, khi con người mới đến nơi đây làm nhà, đào giếng, làm chuồng nuôi gia súc, thiên nhiên đã là như thế.

Thế nhưng, một ngày kia nơi đây cứ như vướng vào một lời nguyền, bóng đen bao trùm khắp nơi. Những việc chưa từng nhìn thấy, chưa từng nghe thấy đã xảy ra. Chim non không biết tại sao tự nhiên mắc bệnh, bò, dê cũng mắc bệnh rồi chết. Đi đến nơi đâu cũng thấy bóng dáng của chết chóc. Những người nông dân truyền tai nhau câu chuyện về một ai đó ở một nơi nào đó đã mắc bệnh. Các bác sỹ trong thị trấn nhìn những căn bệnh lạ chưa từng thấy lần lượt xuất hiện mà không biết phải chữa trị như thế nào. Đã có những cái chết đột ngột, lạ lùng, không rõ nguyên nhân. Không chỉ có người lớn, cả trẻ con cũng bị bệnh rồi chết. Có những đứa trẻ vẫn đang chơi đùa, hoàn toàn khỏe mạnh, vậy mà đột nhiên đổ bệnh rồi chỉ 2, 3 giờ sau cơ thể đã lạnh ngắt.

Thiên nhiên chìm vào im lặng. Ma quái, chết chóc. Lũ chim đã biến đi đâu hết cả. Mọi người đều cảm thấy rất lạ, một cảm giác bất an, xui xẻo bao trùm xung quanh. Máng đựng thức ăn phía sau vườn trống rỗng. A, có chim. Ồ không, nó đang giãy chết. Cơ thể nó khẽ lay động nhưng không thể nào bay lên được nữa. Mùa xuân đã đến nhưng là một mùa xuân thầm lặng. Nếu là trước đây thì những tiếng kêu của chim oanh, bồ câu, quạ, chim tiêu liêu đã đánh thức mùa xuân dậy rồi. Còn rất nhiều loài chim khác cũng sẽ kêu vang khắp nơi. Nhưng bây giờ không có nổi một tiếng động. Ruộng đồng, rừng cây, đầm lầy…tất cả đều chìm trong yên lặng.

Còn trong các hộ nông dân, gà vẫn đẻ trứng nhưng trứng không nở ra gà con. Họ vẫn nuôi lợn nhưng chẳng thành gì cả. Lợn con đẻ ra toàn lợn nhỏ mà cũng chỉ 2, 3 ngày sau là chết. Những cây táo tốt um tùm, vẫn có hoa nhưng dù có ghé sát tai nghe thật kỹ cũng không nghe thấy nổi tiếng vỗ cánh của một con ong. Hoàn toàn im lặng. Phấn hoa không được chuyển đi thụ phấn thì làm sao cho ra trái táo.

Những cây cỏ dọc hai bên đường làm vui mắt con người giờ đây cũng héo khô, chỉ cần châm lửa là tất cả sẽ bị thiêu rụi. Không còn thấy bóng dáng của những sinh vật sống, chỉ có sự yên lặng bao trùm. Lũ cá cũng đã chết cả rồi.

Từ trong các máng nước và các kẽ hở trên mái nhà chỉ còn sót lại những hạt bụi trắng nhỏ nhoi. Mấy tuần trước những hạt bụi trắng như tuyết rơi xuống nền nhà, sân vườn, đồng ruộng, dòng sông.

Một thế giới bệnh hoạn. Không có nổi một âm thanh cho thấy sự ra đời của một sinh mệnh mới. Nhưng đây chẳng phải là do một phép yêu ma nào, cũng chẳng phải do sự tấn công của kẻ thù. Tất cả là những bất hạnh do chính con nguời gây ra.

Thực ra không có một thị trấn nào như thị trấn được mô tả ở trên đây. Thế nhưng dù ít dù nhiều những điều tương tự như trên đã và đang diễn ra ở một nơi nào đó trong Hợp chủng quốc Hoa Kỳ này và cả ở nhiều nước khác trên thế giới. Chỉ có điều là chưa có một thị trấn nào có tất cả những tai họa mà tôi đang viết ra ở đây. Nhưng cũng phải nói là không có một thị trấn hay làng mạc nào chưa biết tới những tại họa như thế này. Bọn yêu quái đáng sợ đang bay trên đầu nhưng chẳng một ai để ý tới. Có thể nhiều người cho rằng đây chỉ là một câu chuyện giả tưởng. Nhưng những hiểm họa này khi nào sẽ trở thành sự thực và tấn công con người? Cái ngày đáng nhớ đó rồi sẽ tới.

Ở nước Mỹ, mùa xuân đến nhưng thiên nhiên chìm trong yên lặng. Những thị trấn và làng mạc như vậy không phải là ít. Vậy là tại sao? Nếu muốn biết nguyên nhân, xin mời các bạn đọc tiếp những phần sau của cuốn sách.

[divider]

Nguyễn Khuyên

Trích “Mùa xuân thầm lặng” – Rachel Garson

CHIA SẺ ĐỂ LAN TỎA

0Shares
0

Bình Luận

comments

Bài viêt liên quan