Một số suy nghĩ của nhà báo John Brandon, Inc Magazine về sự khác nhau giữa kẻ độc tài và nhà lãnh đạo
Khi viết về kinh doanh, tôi không bao giờ để vấn đề chính trị lẫn lộn vào. Tôi không làm vậy để luôn cố giữ một cái đầu mở cho mọi ý kiến, quan điểm. Nếu tôi chỉ mua sản phẩm và dịch vụ từ phe ủng hộ Đảng Cộng Hoà hay Đảng Dân Chủ, hay chỉ nghe bài nhạc của ca sĩ đồng ý với quan điểm chính trị của tôi thì vô hình chung tôi đã kẻ lên một vạch chia biên giới hoàn toàn vô nghĩa. Thực sự thì các bài viết của tôi về lãnh đạo, chỉ dẫn, năng suất có thể áp dụng cho dù quan điểm chính trị của bạn là gì đi chăng nữa.
Nhưng tôi phải lên tiếng nghị luận khi đụng đến vấn đề có hay không nên cho phép những người thuộc cùng một nhóm tôn giáo nhất định được quyền đi vào nước Mỹ. Trong tuần vừa rồi, Donald Trump, một trong những ứng cử viên tổng thống, đã phát biểu rằng ông sẽ cấm mọi người đạo Hồi không được vào nước Mỹ như là một cách để chống khủng bố. Tôi đã là người lãnh đạo đồng thời nghiên cứu về lãnh đạo trong nhiều năm, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy được một nhà lãnh đạo lại có phát biểu lạ lùng, thiếu thực tế, thiếu thiện chí như vậy. Mặc dù tôi rất vui khi sống trong một đất nước mà người ta có thể tự do phát biểu ý kiến nhưng không có nghĩa chúng ta phải chịu đựng những điều giống như vậy.
Vấn đề ở đây chính là Donald Trump không sử xự như một nhà lãnh đạo, mà giống một kẻ độc tài hơn. Đối với bất cứ ai muồn lãnh đạo, họ cần phải sẵn sàng dẹp đi những động thái mang tính cá nhân. Lãnh đạo đồng nghĩa với việc bạn có người đi theo. Để làm một lãnh đạo giỏi, bạn cần nhìn lại đằng sau và để ý xem người đi theo bạn có ổn hay không? Bạn cần phải quan tâm xem những người đi theo bạn sẽ gánh chịu hậu quả ra sao khi nghe bạn lãnh đạo, hơn cả hậu quả mà chính bản thân gặp phải. Luôn phải mở cái đầu ra và suy nghĩ rằng: thất bại của cấp dưới phải chăng có liên quan đến khả năng lãnh đạo kém cỏi của bản thân.
Một nhà độc tài không bao giờ quan tâm đến những vấn đề kiểu như vậy. Thử xem trường hợp của Kim Jong-un của Bắc Triều Tiên xem, ông ta bỏ mặc người dân của mình chết đói. Đó không phải là lãnh đạo. Kẻ độc tài loại bản thân ra khỏi đám đông, giống như thủ tướng Snow trong Hungergame, sống cô lập và ăn tối một mình trong căn phòng rộng lớn. Kẻ độc tài như Adolf Hitler thậm chí còn đặt bản thân ở vị trí cao hơn hẳn so với những người khác, xem trọng lý tưởng sai lầm của bản thân hơn cả toàn thể xã hội (đó là lý do bạn sẽ bị giết nếu không tôn thờ ông ta).
Hãy suy nghĩ kỹ về hai chữ “lãnh đạo” và “độc tài”. Bất cứ ai khi đứng lên cầm trịch trong kinh doanh (thâm chí ngay cả chính trị), nếu bạn chỉ tay ra lệnh và bỏ mặc phản hồi thì đó là “độc tài”. Ngược lại, khi bạn lãnh đạo thì nhất thiết phải luôn quay lại phía sau, xác định những người đi theo bạn muốn gì và cùng nhau hướng nỗ lực để đạt được mục đích chung.
Hai cuốn sách yêu thích của tôi về vấn đề này chính là: cuốn “Lãnh đạo ăn sau cùng” của Simon Sinek, và “Cám ơn phản hồi của bạn” của Douglas Stone và Sheila Heen. Cả hai cuốn sách này đều có một quan điểm chung. Lãnh đạo không được quyền độc tài. Bởi khi bạn luôn ra lệnh, có nghĩa bạn không lắng nghe, vì bộ não con người không thể kiểm soát vừa nói vừa nghe cùng một lúc. Người ta không đi theo kẻ độc tài vì hắn ta ích kỷ, không biết vì người khác, trừ khi họ bị đe doạ bắt bỏ tù hay tệ hơn. Trong khi đó,nhà lãnh đạo cho ta thấy sự quan tâm, lắng nghe một cách thật lòng, tìm kiếm phản hồi, thậm chí còn xắn tay áo vào cùng làm, khiến chúng ta tự nguyện đi theo.
Kẻ độc tài sẽ đột nhiên thông báo ra lệnh xây một bức tường ngăn cách từng nhóm các tôn giáo lại với nhau. Hắn sẽ sống trên một toà tháp cao giận dữ chỉ tay năm ngón ra lệnh. Hắn thống trị với nắm đấm sắt chứ không phải sự nhẹ nhàng như một thành viên của đội ngũ. Và trong phần lớn trường hợp, kẻ ấy sẽ đi đến diệt vong.
Hãy chia sẻ cùng chúng tôi suy nghĩ của bạn. Bạn có đồng ý với bài báo này hay không? Bạn xem Trump là nhà lãnh đạo hay kẻ độc tài? Tôi luôn sẵn lòng lắng nghe những chia sẻ của các bạn
Nguồn: Inc
Người dịch: Trịnh Trần Khánh Duy
Khùng điên mặt dày
ko thích Trump gì cả, toàn phát biểu gây sốc vậy mà ủng hộ vẫn cao vùn vụt…